Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

Chương 5 : Kết hôn tuy đáng xấu hổ nhưng hữu dụng

CHƯƠNG 5: MIỄN DỊCH Mễ Nhiễm đưa dữ liệu hồ sơ về bộ phận hồ sơ, thủ thư* (người trông coi thư viện,giấy tờ, tư liệu) dùng gương mặt xem thường đón chào cô. vừa rồi, chính là cô ta đã đem Mễ Nhiễm đứng ở ngoài cửa, lý do là: cấp bậc tín dụng của cô không hợp lệ. Lục Phỉ Nguyên đi sau cô một bước chân cũng liền bước tới, một giọng nói trầm thấp thanh âm phát ra sau đó: “Tần Hương, về sau Mễ Nhiễm có tới đây tìm hiểu tư liệu, cô cùng Tôn chủ nhiệm chào hỏi một cái, cử một người cùng cô ấy đi xem. không cần tìm tôi phê chuẩn” “Được.” Tên Tần Hương thủ thư nhìn Lục Phỉ Nguyên, vén sợi tóc dài được uốn sóng, rất có dáng vẽ của nữ nhân, Mễ Nhiễm chú ý tới, sống lâu ai cũng biết, có rất nhiều nữ nhân sẽ đối với Lục Phỉ Nguyên liếc mắt đưa tình, nhưng anh ta lại không có động tĩnh gì , bởi vậy có thể thấy được, kỹ thuật diễn của người này không phải hạng xoàng, đối với năng lực miễn nhiễm với mỹ nữ cũng rất khá. Chờ khi Lục Phỉ Nguyên đi rồi, Mễ Nhiễm liền ký vào danh sách bái phỏng. Đúng lúc này, Tần Hương chế nhạo cô một câu: “ Mễ tiểu thư, thỉnh cô tự giải quyết vấn đề cá nhân cho tốt, không cần làm cái hành động nhỏ ngầm này!” “Hành động nhỏ gì?” Mễ Nhiễm quả thực không hiểu. “Lục chủ nhiệm sẽ không cùng cô quay lại, cô hãy chết tâm đi!” “oh, tôi biết a, Tôi cũng không muốn quay lại với anh ta” Tần Hương nghẹn họng, cô vẫn luôn ghen ghét Mễ Nhiên có được vận khí tốt như vậy, có thể cùng Lục Phỉ Nguyên ký kết hợp đồng hôn nhân. cô nghĩ câu nói tếp theo, sẽ nói với Mễ Nhiên: cô cùng với Lục Phỉ Nguyên đã sớm kết thức rồi! Nhưng lại không ngờ được thái độ của cô lại như vậy. Mễ Nhiễm không để ý đến cô, liền bước ra khởi cửa lớn của tổng bộ. Chỉ mới đi được vài bước, lại bất thình lình bị một nữ nhân ngăn lại. Nhìn dáng vẻ, có vẻ như hôm nay là ngày cô có duyên với nữ nhân, nữ chính Qúy Như Hinh, nữ phụ qua đường Tần Hương, còn lần này người đứng trước mặt cũng là một mỹ nữ. Mỹ nữ tháo kính râm, lộ ra đôi mắt phượng. “Cô chính là Mễ tiểu thư, Mễ Nhiên?” “Tôi là Mễ Nhiên , xin hỏi cô là....” “Chào cô, tôi Tiểu Dư, người đại diện hôn nhân, tôi có ý muốn cùng cô nói chuyện” Người đại diện hôn nhân? là một chức vụ, nghiệp vụ mới sao?. Tạm thời mặc kệ ngời đại diện có ý tứ gì, cô đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Là có ý gì?” Dư tiểu thư liếc đánh giá cô một cái, nhàn nhạt nói: “Mễ tiểu thư, cô cũng biết, chúng tôi là những người đại diện, chuyên môn tìm kiếm đối tượng giúp khách hàng. mà người ủy thác của cô là Tô Nguyệt Phinh, điều kiện của cô ấy quả thực không tồi, có một kim chủ bỏ ra mười vạn khối muốn cô ấy. Thế nào, muốn hay không giao dịch một lần, đem việc của Tô Nguyệt Phinh chuyển nhượng cho chúng ta xử lý?” “......” Mễ Nhiễm cũng là mở rộng tầm mắt, kim chủ? giao dịch? “ Cô nói câu này là có ý tứ gì?” “Câu từ đã nói rõ lên ý tứ, có nam nhân không tồi, xem trọng Tô tiểu thư, mong muốn nàng, cô đến cùng phối hợp làm việc với chúng tôi” Mễ Nhiễm không cần nghĩ cự tuyệt: “Cái này không được, Tô tiểu thư là khách hàng của tôi, trong tay tôi còn giữ hợp đồng hôn nhân của cô ấy, tôi đây phải phụ trách đến cùng.” “Tôi chính là nghe nói, đối tượng khế ước với Tô tiểu thư rất kém cõi a? Cô ấy tốt như vậy, thì nam nhân để phó thác chung thân phải được đánh giá tốt mới đúng, cô nói xem có phải hay không?” Mễ Nhiễm cảm thấy lời nói này quả thực quen tai, giống như mama đang theo dõi một tiểu cô nương xinh đẹp nào đó, dùng tiền dụ dỗ người sa ngã. Vì thế nói: “Dư tiểu thư, lời nói này của cô liền sai rồi, Tô tiểu thư hạnh phúc hay không hạnh phúc, cũng chỉ có chính cô ấy mới biết được, có phải hay không? Cô vì sao có thể xác nhận: nhà trai trước mắt không xứng? Hơn nữa, nếu thật sự thích cô ấy, vậy sao không quang minh chính đại mà theo đuổi, lại đi ngầm mua bán tin tức đây?” Không dự đoán được cô sẽ nói như thế, Dư tiểu thư, trong lúc nhất thười nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng rất mau đã phản ứng lại: “Mễ tiểu thư, đây không phải là mua bán gì, cái này đối với cô mà nói, gần như là chuyện nhỏ không tốn sức, chỉ cần vào cái ba tháng này, cô không đi hợp tác hai bên liền thành, chứ đừng nói đến chuyện có bán hay không bán.” Mễ Nhiễm cũng cười lạnh nói: “Rồi các người nhân cơ hội, làm cố chủ cùng với Tô Nguyệt Phinh hẹn hò, phải không?” “Đúng vậy, thế nào, có hứng thú hợp tác sao?” “Không có hứng thú.” Dư tiểu thư càng nói như vậy, lại làm cho Mễ Nhiễm cảm thấy bọn họ không có ý tốt. “Cô đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”. Dư tiểu thư bị thái độ kiên quyết của cô làm cho tức giận: “Mễ Nhiên, cùng chúng tôi hợp tác, cô cái gì lại từ chối!” “Làm ơn tránh đường!” cô còn muốn đến nhà Tô Nguyệt Phinh. Dư tiểu thư càng tức giận hơn: “Cô có phải hay không nghĩ tiền không đủ, mười vạn đồng tiền (~325tr) , có đủ hay không?” “Có tiền sao? vị cố chủ kia của cô xem ra gửi gắm cho cô không ít? Dư tiểu thư, tôi thấy cô lớn lên so với Tô tiểu thư kia không kém, nhưng khí chất thục nữ đàng hoàng lại không có.” Mễ Nhiễm châm chọc mỉa mai nói. “Khụ khụ”--- một tiếng, thanh âm truyền từ nơi cách đó không xa. Dư tiểu thư vừa mới kiêu căng ngạo mạn, nhìn theo tiếng động, liền lập tức hoảng loạn---- Lục Phỉ Nguyên ở phía sau các cô, thân ảnh lưu loát mà nhìn hai người. Anh tuy rằng cụp mi rũ mắt, nhưng trong mắt vẫn hiện ra thần sắc sắc bén. Làm người nhìn qua một cái, đều cảm thấy lòng còn sợ hãi. “Cô chờ đó!” Thời điểm Dư tiểu thư rời đi, quả thực rất nhanh, giống như chân không chạm đất vậy. Mễ Nhiễm quay người lại, cũng thấy được Lục Phỉ Nguyên. Anh cùng cô đối diện, không khí phảng phất ngưng kết, không gian yên tĩnh, cho người ta cảm thấy ý vị thâm trường. Giây tiếp theo, cô quay đầu đi theo hướng trạm xe buýt.   ** Xe buýt biển số “987”, 45 phút mới có một chuyến, vận khí của cô kém, phải chờ một giờ nữa mới có chuyến tiếp theo. Vận khí càng kém hơn, giống như bây giờ, một hồi lại có mưa rào, sấm chớp nối gót nhau đến, Mễ Nhiễm thầm mắng một câu đáng chết, cô không có mang theo dù, trạm chờ giao thông công cộng cũng không có mái che. Cô cởi bỏ áo ngoài, miễn cưỡng che chắn đỉnh đầu. Cũng đúng lúc này, một chiếc xe chạy lại, dừng ngay bên cạnh cô, động cơ cũng không có tắt, cửa xe chậm rãi hạ kính. “Đi lên, tôi chở cô một đoạn.” Lục Phỉ Nguyên lại nói với cô như vậy. ** Mễ Nhiễm tâm tình thập phần bình tĩnh. Nói thật, năng lực sở trường của cô chính là lực chú ý tập trung đặc biệt nhanh. Nhưng khi cô an tĩnh lại khiến cho Lục Phỉ Nguyên tò mò, phải biết rằng, Mễ Nhiên đặc biệt thích siêu xe. Trước đây, thời điểm bọn họ ở bên nhau, Mễ Nhiên luôn ảo tưởng anh có thể mua được một chiếc Ferarri đến đón cô. Mà hiện giờ, anh bỏ ra 3000 vạn (~97 tỷ) Bugatti Veyron, kết quả, ánh mắt Mễ Nhiên cũng chưa chếch đi một chút. Như vậy suy nghĩ tâm tư sâu của con gái, anh vẫn nhận định rằng cô vẫn là ham làm bạn gái nhà giàu? Anh hỏi: “Nghĩ gì mà thất thần như vậy?” Anh vẫn rất tò mò. Mễ Nhiên hiên tại rất an tĩnh, thật sự không giống bộ dạng ầm ĩ trước đây. Mễ Nhiễm cũng không để tâm trả lời: “À, không có gì”. Cô không thể nói những gì mình suy nghĩ về người đại diện hôm nay! Nếu đây là một hình thức nghiệp vụ, mà cô không rõ về nó, Lục Phỉ Nguyên chắc sẽ phát hiện cô là giả mạo. Vì thế liền nói: “Tôi đang suy nghĩ về việc sau khi gặp Tô Nguyệt Phinh, thì sẽ nói gì với cô ấy về chuyện Phùng Dao lão sư”. Lục Phỉ Nguyên đánh tay lái, mặt không biểu tình nói: “Vừa rồi tôi thấy được cô cùng Anna nói chuyện, cô cự tuyệt bán dứng Tô Nguyệt Phinh, làm rất tốt.” “Nàng tên gọi là Anna?” “Cô sao thế, không biết sao? cô ấy là người đại diện phụ cận kim cậui” Mễ Nhiễm cười cười: “Cũng được xem là người đại diện kim bài? tôi nhìn thấy cô ấy là dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm đi!” “Không sai, khách hàng của Dư Anna đều toàn là đàn ông, cô ta vì bọn họ tìm kiếm đối tượng làm tình nhân ngoài giá thú thích hợp” “Ha?!” Mễ Nhiễm cũng là hoảng sợ: “Đây không phải là gần giống môi giới mại dâm sao? táo bạo trặng trợn như vậy mà công an cũng mạc kệ sao?” “Quản cái gì mà quản? xã hội hiện tại này, xuất quỹ ly hôn tìm tiểu tam, đều là hiện tượng táo bạo trắng trợn” Lục Phỉ Nguyên là một đại nam nhân, lời nói của anh đều có thể tin tưởng được. Có thể thấy, cái xã hội mà đạo đức của nam nhân thật thấp hèn, đã là sự tình phổ biến. Mễ Nhiễm gật gật đàu, diều này cũng đúng, vì thế thở dài: “Tô Nguyệt Phinh bị những người này theo dõi, phải không?” “không sai, rất nhiều phú hào sẽ ủy thác người đại diện tìm kiếm những nữ nhân vừa ý, lấy làm tiêu khiển. Mà chính phủ lại rất đề cao vấn đề sinh dục, thậm trí đặc xá tội trùng hôn, vì thế mà người đại diện càng không kiêng nể gì?” Mễ Nhiễm giận xôi máu: “Thật là nực cười, bọn họ thật sự muốn mỹ nữ, đi hội sở tìm không phải sẽ tốt hơn sao?!Tô Nguyệt Phinh là con gái nhà lành, không phải là món hàng, nhà cô ấy cũng có quyền có thế, gan bọn họ lớn bao nhiêu mà lại cư nhiên tìm tới cô ấy?! thật sự nữ nhân trong thiên hạ đều là đồ chơi của nam nhân sao?” Nói xong, nàng mới nhận ra, lời nói này thật sự không thích hợp để nói với Lục Phỉ Nguyên, bởi vì anh ta cũng là nam nhân. Nhưng Lục Phỉ Nguyên hoàn lại nói: “Thứ bọn họ muốn không phải là phụ nữ, bọn họ chỉ là muốn thỏa mãn ham muốn chinh phục.” “.....Anh thật sáng suốt” Lục Phỉ Nguyên nhìn cô một cái: “Đây là lời nói cách đây 5 năm cô đã nói với tôi” Mễ Nhiễm nghẹn một chút, cô thật chút nữa đã quên, anh cùng với cô trong quá khứ cũng chỉ là trên hợp đồng hôn nhân. Nói như vậy, Lục Phỉ Nguyên chắc hẳn không có ăn dược vật.... Cô không khỏi run lên ba cái. ** Theo kế hoạch sẽ đến Tô gia nhưng bởi vì mưa lớn nên bị ướt áo, nên phải về nhà gia ngâm nước nóng, Mễ Nhiễm trực tiếp để cho Lục Phỉ Nguyên đưa đến trước cửa nhà. kết quả vận khí xấu vẫn là xấu, đúng lúc gặp cậu chủ trọ, âm thanh cao vứt: “Mễ Nhiên! Cô không phải nói ngày 15 sẽ trả tiền thuê nhà sao! Hôm nay đã là 20, cô có phải hay không muốn quỵt nợ?!” “.....Tôi......” “Tôi cái gì mà tôi! Rốt cuộc thì khi nào cô giao tiền thuê nhà!” “Ngày mai, ngày mai đi, ngày mai tôi có cuộc hẹn với khách hàng, tôi sẽ hướng nàng mượn một số tiền....” Vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến tiếng bước chân, Lục Phỉ Nguyên đi đến gần, anh không nghĩ ngợi mà móc túi tiền ra, thanh âm lạnh tanh, “ Cô thiếu bà ấy bao nhiêu tiền?” Bà chủ nhà sửng sốt trong chốc lát: “Tháng này đã qua nữa tháng, tổng cộng 5000.” “Tôi sẽ chính mình giao tiền nhà!” Cô mới không cần nam chính hảo tâm bố thí. “Nói cái gì mà vô nghĩa vậy?” Lục Phỉ Nguyên trừng mắt nhìn cô một cái, mốc ra 5000 đồng tiền (~16 tr): “Mễ Nhiên, cô vẫn là giống trước kia thì hơn, nên tiêu tiền không tiếc, không nên tiếc khi đang tiêu tiền.” “A u, Ngươi là Tiểu Lục đi? chậc chậc chậc, ta nhớ, ngươi là bạn trai của Tiểu Mễ, các ngươi đã từng ở chỗ ta thuê một phòng, cũng đã 5 năm ta không thấy ngươi, ta còn tưởng rằng....” Cậu chủ nhà lập tức thay đổi một gương mặt hiền lành “Chúng tôi đã chia tay” Lục Phỉ Nguyên thật tự nhiên hào phóng nói Bà chủ nhà: “......’ Mễ Nhiễm: “......” Tiễn Lục Phỉ Nguyên đi, Mễ Nhiễm mới hoảng sợ nói; “5 năm trước, tôi.........cùng......anh ta......cùng nhau ở nơi này?” “Đúng vậy, cô khổng phải cùng anh ta đi chọn phòng sao? Cô còn nói muốn có căn nhà hai phòng 1 sảnh, nhưng Tiểu Lục người ta liền nói, hai người thì không cần cái phòng lớn như vậy, liền chọn một phòng một sảnh.” “Gác mái hiện tại tôi ở là do anh ta chọn” “Không phải, là gác mái ở tầng dưới, Tiểu Lục tới cuối năm liền dọn đi, cô liền dọn lên gác mái ở trên. Như thế nào, trí nhớ lại kém như vậy, đều không nhớ rõ?” “......” Cô thật sự không nhớ rõ. nguyên lai Lục Phỉ Nguyên cùng Mễ Nhiên ở chung. Như vấn đề là---bọn họ ở cùng một phòng rốt cuộc cso phát sinh tiến triển gì không?! có hay không phát sinh quan hệ? Nghĩ đến đây, Mễ Nhiễm quả thực không từ nào có thể diễn tả hỏi trời xanh Vì cái gì lúc đọc sách, không đọc thêm vài tờ a! Cốt truyện quả thực là..... Tác giả có lời muốn nói: 5000 đồng tiền sẽ còn, í hihihi